Tung trời
(Ngũ độ thanh)
Âm đàn nghệ sĩ khiến buồn vơi
Phím nhạc trầm luân thỏa mãn đời
Tuổi ngọc bầy ong đùa bến lỡ
Mai vàng lũ bướm dạo vườn chơi
Trần gian rộn rã chờ xuân đến
Cõi thế âm thầm tủi lệ rơi
Viễn xứ hoài mong thuyền trở lại
Đường thơ phẩy bút mộng tung trời
Vancali 96
TRÁCH CHI TRỜI !
Đau buồn suốt kiếp vẫn chưa vơi
Có phải vì tôi mắc nợ đời
Thuở nhỏ bạn bè đông đến nhậu
Nay già thân hữu ít vào chơi
Ngang bằng một tuồi nhiều thằng chết
So sánh cỡ mình lắm kẻ rơi
Định mệnh an bày là thế đó
Trở về cát bụi trách chi Trời !
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment