NỖI ĐAU XƯA
Về qua phố lạ dấu chân người
Kỷ niệm sao hoài lại chẳng nguôi
Nỗi nhớ trào dâng như sóng biển
Niềm yêu lãng đãng tựa mây trời
Hoa vàng mới rụng nằm khe suối
Lá úa vừa bay xuống cuối đồi
Những nụ Tường Vi xưa đã khép
Sầu đau vẫn đó cạnh bên đời.
....Tphạm....
EM MÃI TRONG TÔI
Thương nhớ ngàn năm chỉ một người
Trong hồn vương vấn mãi không nguôi
Hình hài nằm xuống nơi hoang đảo
Thể xác vùi chôn tận góc trời
Cánh Bướm nhởn nhơ trên đỉnh núi
Hoa thơm rạng rỡ giữa lưng đồi
Trần gian thiếu mất cô em gái
Nhưng sống trong tôi đến cuối đời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment