CHỜ MỘT BỜ MÔI
Đêm tàn tháng tận ánh vàng rơi
Ở đó tâm tư lại rối bời
Mây xám giăng ngang tìm bóng Nguyệt
Sương thưa tỏa dọc phủ chân đồi
Lạ thay chiếc lá đong đưa mãi
Hay bởi mùa xuân thấp thoáng rồi
Lạnh lẽo còn nằm trong tiếng thở
Cho thèm hơi ấm một bờ môi.
Tphạm
EM ĐÃ ĐẾN RỒI
Trăng đã lên cao vượt đỉnh đồi
Ngoài trời héo hắt giọt mưa rơi
Em chưa thấy đến lòng lo lắng
Anh đứng chờ đây dạ rối bời
Thương lắm ai kia qua ánh mắt
Yêu nhiều bởi họ mộng làn môi
Đang buồn vì ngỡ Người vong thệ
Bỗng chợt kề bên xuất hiện rồi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment