VẪN CÒN NẶNG NỢ
Viết đến bao lâu mới cạn lời
Đi đâu rồi một thuở rong chơi…?
Rừng thưa đứng ngắm trăng vời vợi
Biển rộng nằm nghe gió lả lơi
Khép kín nỗi lòng xưa trống trải
Chôn vùi tâm sự cũ đầy vơi
Mưa đêm rả rích ngoài hiên vắng
Nặng nợ chi đây với cuộc đời…?
dp.
BẠN NHẬU
Người ơi xin cạn tỏ đôi lời
Thành thật lòng nầy chẳng nói chơi
Kêu bạn vào nhà là ý muốn
Ngoắc anh đến nhậu chẳng mời lơi
Ly nầy hai đứa cùng vô hết
Xị nữa đôi mình uống phải vơi
Đệ tử Lưu Linh là thế đó
Xĩn say mới nhận rõ tình đời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment