Thursday, January 30, 2014
ĐÓN TẾT
ĐÓN TẾT
Tết chẳng gì vui giữa cuộc đời
Nằm mình hụt hẫng ngó ngày trôi
Mai vàng đâu nở khi lòng rối
Pháo đỏ nào vang lúc mộng rơi
Viết đẹp bài thơ không kẻ gởi
Chia nồng chén rượu chẳng ai mời
Trời quê cách trở xa vời vợi
Mơ tưởng càng thêm ruột rối bời
Thanh Huy
XUÂN CỦA MUÔN NGƯỜI
Xuân ơi em mãi đẹp muôn đời
Trải mầy ngàn năm lặng lẽ trôi
Dẫu phải giầm mình khi nắng rọi
Hay là đầu đội lúc mưa rơi
Thăm anh chẳng phải vì kêu gọi
Viếng bạn nào do bởi thỉnh mời
Tất cả mọi nhà nàng sẽ tới
Làm ăn lương thiện hoặc chơi bời
.....LEHONG.....
Xuân Ơi
Xuân đem hạnh phúc tỏa xanh đời
Ruột quặn nhắc ngày thân nổi trôi
Nhớ mẹ nhớ cha lòng đắng trỗi
Thương anh thương chị lệ buồn rơi
Quê hương duyên lạc không người đợi
Xứ lạ rượu ngon chẳng kẻ mời
Nghĩ lại phận mình thêm bối rối
Tình tan thân lẻ khổ đau bời
Thanh huy
XUÂN BUỒN
Sóng gió triền miên đến với đời
Mà thời gian mãi lạnh lùng trôi
Người vui rộn rã lòng phơi phới
Tớ khổ âm thầm lệ thắm rơi
Nghèo túng không ai thèm réo gọi
Giàu sang lắm kẻ lại chào mời
Xuân nầy chắc hẳn mình tôi với....
Nghĩ đến làm đây dạ nát bời
.....LEHONG.....
Xuân Chán Đời
Xuân vui tôi thấy chán cho đời
Thui thủi bóng mờ lạc bước trôi
Nhìn đến quê nhà tình cảnh đổi
Nằm nơi đất khách gió mưa rơi
Tình ơi đã biệt ngày mong đợi
Mộng hỡi đà xa kẻ đón mời
Ròng rã thân chìm trong bóng tối
Xót xa bão táp phủ tơi bời
Thanh Huy
THƯƠNG XIN ĐỪNG NÓI
Xuân về mà tuyết vẫn còn rơi
Tết đến buồn tênh chán nản đời
Thấy vợ ốm đau lòng chới với
Nhìn con bệnh hoạn ruột gan bời
Cơm cùng kho quẹt ăn sao nỗi
Cháo với đường phèn nuốt khó trôi
Bởi vậy bà con thương chớ nói
Tôi không hoan hỉ đón hay mời
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment