NẮNG VẪN LÊN ĐÂY
Sao rồi duyên nợ lại còn đây
Sóng vỗ thuyền tình mãi lắt lay
Mắt lệ dâng tràn ai có biết
Lòng sầu vô hạn kẻ nào hay
Thời gian chẳng thể là quên lãng
Hoài niệm không ngừng để quắt quay
Cứ tưởng giao mùa đem lạnh lẽo
Nhìn quanh nắng ấm vẫn lên đầy.
Tphạm
KIẾP NGHÈO
Khổ sở nghèo nàn sống vậy đây
Ngôi nhà kèo cột đã lung lay
Quanh năm mượn nợ anh dư biết
Suốt tháng vay tiền bạn có hay ?
Lo lắng bệnh đau đầu óc rối
Nghĩ suy cơm gạo trí cuồng quay
Con thơ vợ dạy kêu than đói
Cày mãi mà sao chẳng đủ đầy
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment