MỘT THỜI
Ngàn cơn gió rét thổi qua đây
Màn tối dường như cũng lấp đầy
Phòng vắng hương xưa còn ấp ủ
Phố thưa lối cũ đã hao gầy
Đôi tà áo mỏng khoe mùi lụa
Những ngọn đèn mờ dựa bóng cây
Gợi nhớ một thời phiêu bạt ấy
Đam mê từng phút với từng giây…!
dp.
KHỔ THÂN NGHÈO
Cái lạnh tê người đã ghé đây
Yêu thương nhung nhớ lại dâng đầy
Người em lam lũ thân còm cõi
Cô gái tả tơi dóc héo gầy
Cực khổ suốt ngày ngoài ruộng nắng
Gian nan hai buổi chẳng tàn cây
Cả đời vất vả vì cơm áo
Chẳng dám lơ là một phút giây
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment