NỬA GÓC TRỜI
Một cánh chim bay đến rã rời
Và con tàu lạc giữa ngàn khơi
Dưới mưa hạ trắng sương còn đọng
Bên nắng thu vàng lá vẫn rơi
Hiu hắt nỗi sầu đâu đã cạn
Vẩn vơ niềm nhớ lại chưa vơi
Rừng sâu núi thẳm xa vời quá
Sao chỉ riêng ta nửa góc trời…?
dp.
CON TÀU ĐỊNH MỆNH
Bao năm thân thiết chẳng xa rời
Ai có ngờ đâu giữa biển khơi
Trong lúc sóng to và gió dữ
Đang khi Bão tố với mưa rơi
Tàu anh lạc hướng vào hoang đảo
Thuyền địch chực chờ chổ nước vơi
Chúng bắt rồi đem đi cải tạo
Từ nay mỗi đứa một phương trời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment