ĐỢI QUA NGÀY
Cuối trời rụng chiếc lá vàng bay
Lãng đãng sương giăng một góc này
Phiền muộn còn phơi trên mái tóc
Nhọc nhằn lại đọng dưới bàn tay
Tình theo năm tháng thêm dang dở
Yêu đến bao mùa vẫn lắt lay
Rồi mãi nằm đây nhìn mộng ước
Trần gian cứ thế đợi qua ngày.
Tphạm
ĐƯỢC BAO NGÀY
Đường trần nay mỏi cánh tung bay
Xuất hiện lẻ loi ở chốn nầy
Sáng tác thơ văn bằng khối óc
Tạo ra của cải chính đôi tay
Lòng thương bè bạn không dời đổi
Tình cảm vợ chồng khó chuyển lay
Ước vọng được anh em quí mến
Đời người cuộc sống chẳng bao ngày
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment