Ước muốn phu thê một mái nhà,
Mà chàng biệt tích ở nơi xa.
Cho em đợi héo hình thon thả,
Để trẻ trông gầy dáng ngọc ngà.
Chẳng quản lạnh se hòa gió táp,
Chi sờn nắng cháy lẫn mưa sa.
Chàng ơi có nhớ em hay chẳng ?
Có biết con chàng thèm gọi: Ba !
T.K
ĐỪNG MONG
Phu thê chẳng sống được chung nhà
Cũng bởi vợ chồng ở cách xa
Chàng đã vui say bên dóc ngọc
Nàng đành buồn tủi tấm thân ngà
Vì lòng bực tức nên rơi lệ
Do dạ ghen hờn khiến lệ sa
Mai mốt Người ăn năn trở lại
Đừng mong con gọi đó là Ba
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment