CÒN ĐÂY NỖI ĐỢI CHỜ
Bóng Nguyệt yên nằm giữa cõi mơ
Sương giăng tinh tú chẳng lu mờ
Trời thanh mây trắng thêm mời mọc
Sóng bạc trăng vàng phải ngẩn ngơ
Tiếng Hạc đầu non kêu lảnh lót
Cung đàn cuối ngõ gọi tiêu sơ
Niềm riêng dấu ái xưa còn nợ
Chẳng dứt tình xa nỗi đợi chờ
Tphạm
KHAO KHÁT
Sáng rồi tôi cứ muốn nằm mơ
Trong túp lều tranh ánh sáng mờ
Anh ấy quả là người tuyệt dịu
Còn tôi thật giống kẻ ngu ngơ
Ái ân hắn tỏ ra sành điệu
Tình yêu em vừa mới biết sơ
Trông mãi sao chàng chưa thấy đến
Cô đơn khắc khoải dạ mong chờ
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment