THÁNG NGÀY VẪN NGẠO NGHỄ
Năm tàn tháng tận vẫn ưu trầm
Cuộc sống chôn vùi giữa lặng câm
Những sợi nắng nghiêng đầu quạnh quẽ
Hai hàng cây cúi mặt âm thầm
Mai vàng cuốn lá chưa ươm nhụy
Phượng đỏ chồi hoa đã nảy mầm
Đây đó tiếng cười vang ngạo nghễ
Và hồn nhiên đến thật vô tâm …!
dp.
NGƯỜI NHÚT NHÁT
Đời tôi chẳng khá lại luôn trầm
Có miệng mà như kẻ bị câm
Gặp kẻ giàu sang lời nhỏ nhẹ
Đụng người quyền quí miệng thì thầm
Trồng cây ươm hột không lên mộng
Cấy lúa hạt ngâm khó nở mầm
Lối sống ươn hèn thêm nhút nhát
Vợ con thấy thế chẳng an tâm
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment