SAO CÒN RƠI !
Thôi đừng rụng nữa lá vàng ơi
Cũng bởi mùa Thu đã chết rồi
Buổi sáng sương về thêm lạnh lẽo
ban chiều nắng nhạt mãi đầy vơi
Đông sang cội cũ nằm trơ gốc
Sầu đến mây xưa vẫn rợp trời.
Có lẽ duyên tình nay để cạn
Cho lòng đẫm lệ cứ còn rơi
Tphạm
NHỚ BẠN
Chớ có đau sầu nữa QUỐC ơi !
Dù sao ta cũng cũng phải xa rồi
Tình xưa thắm thiết chưa hề cạn
Nghĩa cũ thân thương khó thể vơi
Phiêu lãng anh về nơi góc bể
Mưu sinh tôi ở tận chân trời
Đường đời mỗi đứa nay đôi ngã
Nhớ bạn âm thầm để lệ rơi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment