PHẢI LOANH QUANH
Con đường kỷ niệm đã rêu xanh
Dáng ngọc sầu buông để rũ mành
Trước ngõ vừa rơi vèo sắc lá
Bên vườn vẫn tỏa ngát mùi chanh
Còn nghe nỗi nhớ đang gào thét
Cố bỏ niềm đau sao chẳng đành
Một thuở nụ hôn ngào ngọt quá
Cho tình dẫu lỡ phải loanh quanh
Tphạm
QUẨN QUANH
Chẳng thể nào quên thuở tuổi xanh
Thấy anh lén ngắm vội buông mành
Ngỡ là em thích dùng cam vắt
Đâu biết nàng ưa nước đá chanh
Năn nỉ làm hòa đây phải chịu
Ỉ ôi dung thứ đó nên đành
Hôm sau thấy mặt liền che nón
Còn tớ hôm nào cũng quẩn quanh
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment