GIẤC MƠ XƯA
Tình lỡ bây giờ gởi áng mây
Đầu xanh nhuốm bạc giấc mơ này
Mùa đông gió thoảng hồn se lạnh
Trời tối sương về mắt thoáng cay
Ký ức thương yêu nghe vụn vỡ
Thời gian nhung nhớ đã đong đầy
Tìm đâu mộng mị ngày xa ấy
Chỉ thấy còn trong nỗi đọa đày
Tphạm
SỐNG LƯU ĐÀY
Đêm buồn lặng ngắm khoảng trời mây
Hẹn ước năm xưa ở chốn này
Nay vắng anh rồi hồn vụn vỡ
Không còn em nữa mắt cay cay
Ngày nàng xuất giá đau tồn đọng
Khi bậu thành hôn khổ chứa đầy
Duyên tận chúng mình đành vĩnh biệt
Đôi ta như kẻ sống lưu đày
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment