Cúi gầm mặt xuống để mà đi
Đời có ra chi có đáng gì
Hạt nắng chiều rơi trên mái tóc
Làn sương sáng đọng dưới bờ mi
Ôi người góc phố mơ khanh tướng
Hỡi kẻ chân trời mộng cố tri
Mấy lối đi về xuôi ngược đó
Cớ sao hoa lá vẫn nhu mì…?
.....dp.....
EM KHÔNG CÒN NHỚ
Thôi hãy yên lòng bỏ quách đi
Con người bội bạc nhớ làm gì
Nầy đây thể xác dành cho Ghệ
Còn đó linh hồn lại gởi Mi
Họ đã quên rồi khi đến Mỹ
Em không còn nhớ thuở Ba Tri
Ngheo hèn cực khổ cùng cam chịu
Những lúc chia nhau ổ bánh mì
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment