CÒN RỐI BỜI
Thuở ấy vòng tay lạc mất rồi
Bây giờ chỉ lẻ bóng đơn côi
Còn đây giấc mộng sâu thăm thẳm
Để lại niềm đau xót rã rời
Bỡ ngỡ đong đầy trong ánh mắt
Ngại ngùng mặn chát ở bờ môi
hôm nay nỗi sầu về vây lối
Gởi đó cơn mê dạ rối bời
Tphạm
TRẬN ĐÒN GHEN
Vợ tôi yêu mến bỏ đi rồi
Tội nghiệp bầy con sống cúc côi
Cũng bởi anh nghèo nên trốn tránh
Hay do em khổ phải xa rời ?
Không tiền để ẺN đi nâng mũi
Chẳng bạc cho nàng sửa cặp môi
Bám lấy anh chàng ba bốn Ghệ
Người ghen đấm đá đến tơi bời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment