KHÚC CA LÒNG
Đi làm về nắng cứ theo chân
Để giọt mồ hôi chẳng ngại ngần
Tuôn chảy mãi nên lem vạt áo
Đổ rơi luôn mới lấm lai quần
Vào nhà tắm, ngập châu buồn phận
Đến cửa phòng, trào lệ tủi thân
Lặng lẽ giữa bao mùa gió nổi
Quạnh hiu lòng thoảng lại vang ngân
tonnuthihanh
KHI ĐÃ YÊU NHAU
Đeo đuổi chàng ta bám sát chân
Làm em sung sướng thật vô ngần
Quen nhau mua tặng nhiều son phấn
Am hiểu biếu cho cả áo quần
Vì vậy có chi mà tủi phận
Thế nên chẳng việc để buồn thân ?
Yêu nhau nào nghĩ vì vàng bạc
Hạnh phúc chỉ cần chút ít ngân
.....LEHONG......
No comments:
Post a Comment