NHỮNG GÓC ĐƯỜNG
Ngán quá làm sao những góc đường
Chiều nay thơm ngọt hóa thành ương
Mùi nghe trái đắng bay sang phố
Vị thấy chanh chua vượt tới phường
Lữ khách trông chờ trên bến vắng(1)
Tha nhân ngóng đợi giữa dòng tương
Phương nam ngọn gió mùa se lạnh
Đông đến mình ta gối chiếc. Giường.*
Nam Khánh – Nguyễn Văn Tỷ
SỐNG VÌ MÌNH
Trẻ con góc phố lẫn nhà trường
Nhiều đứa thời nay quá bướng ương
Mắng Mẹ, chửi Cha đưa đến khóm
Đánh nhau, đâm chém giải lên phường
Bà con ai khổ thì thây kệ
Chòm xóm đói nghèo chẳng trợ tương
Chỉ biết sống vì ta tất cả
Miễn đêm êm ấm chiếu chăn giường
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment