Mừng Ka Cẩm thoát hiểm
Bấy lâu vắng bóng tưởng đi teo
Tiếc của cho nên đáo lộn lèo
Hai tháng lê giường chưa biết sợ
Ba lần đi nội cố còn đeo
Bút châm cán rụt không thôi chống
Mực chấm nghiên khô vẫn dạng chèo
Theo mấy u thơ thăm Cắc Cớ
Gặp ba thằng bạn chối khô queo !
.....Hồ văn Thiên.....
LỜI KHUYÊN
Rời khỏi nhà thương MẠNH ốm teo
Tưởng là bác ấy sớm đi Lèo
Vậy mà xướng họa còn theo đuổi
Ấy thế Đường thi vẫn bám đeo
Đứng dậy chưa xong mà cố gượng
Thuyền bơi chẳng nỗi lại đòi chèo
Lão ơi hãy gắng mà ngơi nghỉ
Không khéo buồn ăn xác héo queo
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment