Nếu Mất Em!
(ntd-mltn 837)
Mây thôi đỏ rực góc chân trời
Biển hết dâng đùa hạt cát phơi
Xám buổi chiều nghiêng vì nguyệt khuyết
Đen dòng suối cạn bởi nguồn vơi
Xóa đi tất cả sầu chưa nhẹ
Ôm lại riêng mình khổ chẳng lơi
Mật thử vào môi nghe vị đắng
Màn đêm tắt lịm ánh sao cười!
ntd
NGẠI NGÙNG
Người đã xa xôi một góc trời
Lòng nầy lưu luyến mãi không vơi
Nàng là thiếu nữ tâm hiền dịu
Chẳng phải là cô gái lả lơi
Thiên hạ khen em luôn hớn hở
Mọi người chê tớ ít khi cười
Bên nhau thắm thiết ba năm chẵn
Nhưng bởi ngại ngùng ý chẳng phơi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment