Wednesday, November 7, 2012
TÀN MỘNG
TÀN MỘNG
Giấc mộng thật êm bóng dáng người
Nhẹ nhàng khẽ nói, hãy cười tươi
Đừng mang trong dạ tình năm cũ
Chớ ủ trong tâm chuyện đã rời
Vương vấn chi nữa thêm chật lối
Luyến lưu mà chi hãy buông trôi
Phần duyên hai đứa gìơ hai ngả
Cách trở âm dương đã định rồi
Cách trở âm dương đã định rồi
Thả đi, thả nhé hãy buông lơi
Đường đời vẫn đẹp, đưa chân tới
Cuộc sống còn tươi, chớ để trôi
Hạnh phúc không chờ nên hướng tới
Yêu thương chẳng đợi bước đi thôi
Vọng vang đâu đây hồi chuông đổ
Giấc mộng vừa tan khuất bóng người
Mua-Thu
BẾN CŨ NGƯỜI XƯA
Tim mãi in sâu một bóng người
Nụ cười xinh xắn tưa hoa tươi
Mà khi chợt thấy lòng rung động
Thoáng thấy tay chân ngỡ rụng rời
Con nước bềnh bồng chầm chậm chảy
Thuyền tình hời hợt hững hờ trôi
Thế nên hai đứa hoài xa cách
Nguyệt Lão xe tơ lộn mối rồi
Nguyệt Lão xe tơ lộn mối rồi
Mỗi ngày tình cảm một thêm lơi
Đời em khổ sở thân lưu lạc
Còn tớ đau buồn kiếp nổi trôi
Kiếp trước đôi ta không vướng nợ
Kiếp nầy hai đứa phải lìa thôi
Đò xưa cô gái lìa xa xứ
Bến vắng đìu hiu thiếu một người
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment