Ru tình đã muộn!
Tình chẳng thêm chi ngoài nỗi buồn
Khi chiều xám xịt mãi mưa tuôn
Bên trong khung cửa nhìn thành phố
Ở cuối đường đi như lũ nguồn
Nhạc mãi vương sầu đôi mắt ướt
Đàn còn gảy nhịp ngón tay thuôn
Nghe lòng chất chứa bao u uẩn
Kinh nguyện ru đời vọng tiếng chuông .
Tphạm
THƯƠNG NHỚ NGƯỜI XƯA
Đêm khuya khắc khoải những canh buồn
Thương nhớ người xưa suối lệ tuôn
Em đã ngàn thu đời vĩnh biệt
Nàng lìa muôn thuở trở về nguồn
Lòng hoài vương vấn đôi môi đẹp
Dạ mãi luyến lưu tay ngón thuôn
Thao thức canh tư vừa chợp mắt
Giật mình ngoài cửa đổ hồi chuông
.....LEHONG......
No comments:
Post a Comment