Hoàng hôn lịm tắt
Mấy mươi năm mỏi mệt đường trần
Đời vẫn còn chưa dứt oán ân
Xuôi ngược mãi vòng vây ảo mộng
Tới lui hoài cạm bẫy phù vân
Sông dài trôi nổi danh cùng lợi
Biển rộng đắm chìm tham với sân
Mái tóc lưa thưa màu muối trắng
Và hoàng hôn nắng đã phai dần…!
dp
THẮNG, THUA
Chết xuống âm ty, sống cõi trần
Con người cũng lắm kẻ vô ân
Khi nghèo bạn giúp tình thân thiết
Lúc sướng anh nhờ nghĩa nhạt dần
Chẳng nghĩ tiền tài là phấn thổ
không suy danh lợi tựa phù vân
Thương trường nơi đấu tranh hơn thiệt
Kẻ thắng vào bàn bại lọt sân
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment