VÁCH ĐÁ TÂM TƯ
Trên tường loang lổ dấu tâm tư
Những mảng rêu phong cũng mỏi nhừ
Mưa nắng dập vùi hình với bóng
Gió trăng mờ ảo thực hay hư…?
Cô đơn đứng ngóng câu hò hẹn
Quạnh quẽ nằm nghe khúc giã từ
Từng lớp bụi trần che vách đá
Đời tàn tạ đến thế kia ư…?
....dp....
KHÓ VẬY Ư ?
Cố gắng theo em đến ngã tư
Tay chân mình mẩy đã đau nhừ
Tò mò bởi bạn khen giàu đẹp
Tọc mạch vì mình rõ thực hư
Chinh phục trái tim cần gấp gáp
Vãn ve con gái phải từ từ
Nhưng rồi chỉ tốn công hao sức
Nào biết lấy lòng khó thế ư ?
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment