CŨNG CHỈ LÀ HƯ KHÔNG
Đầu xuân ngó tết lặng lờ qua
Lại thấy mang thêm cái tuổi già
Giọt nắng hanh hao mây vội vã
Cành mai héo hắt gió la đà
Gian trần tính tháng còn nhiêu nữa
Cõi thế bao ngày phải cách xa
Chợt bỗng hồn sao man mác quá
Hư không đời ấy có chăng là !
Tphạm
CHUYỆN KHÔNG NGỜ
Xuân đến mời em chẳng ghé qua
Người ta có lẽ thấy tôi già
Là do tình cũ không tha thiết
Cũng bởi duyên xưa hết đậm đà
Mong mỏi gì đâu mà gặp gỡ
Thì thôi Nàng tính chuyện lìa xa
Không ngờ mấy tháng sau tao ngộ
Vợ của bạn tôi đúng chính là.....
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment