NỖI ĐAU CÒN LẠI
Có nỗi niềm đau tới tận cùng
Đưa về tím ngắt cả không trung
Sương mờ phố vắng trông êm ả
Gió thổi mây bay hóa chập chùng
Buổi sớm mùa xuân sao quạnh quẽ
Ban chiều nắng ấm lại rưng rưng
Cho ta ngập mãi trong hồi ức
Để bước tương lai cứ ngập ngừng.
Tphạm
NỖI SẦU KHÔNG NGUÔI
Người ơi tôi xâu hổ vô cùng
Cũng bởi chưa tròn chữ hiếu trung
Cãi lệnh nên đường tình rắc rối
Bất tuân khiến chữ ái tơ chùng
Mẹ ba buồn bã rơi dòng lệ
Riêng tớ muộn phiền nước mắt rưng
Bổn phận làm con nào trọn đạo
Mai sau nuối tiếc sẽ không ngừng
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment