CÒN MÃI YÊU THƯƠNG
Thôi về bỏ lại cõi trời Đông
Một thuở đôi vai đã gánh gồng
Tháng của xa kia là ảo mộng
Hôm nào gần đó chỉ hư không
Vân xưa mắc cạn bên đầu núi
Nguyệt khuyết hao gầy tận cuối sông
Riêng ai thơ thẩn miền hiu quạnh
Để mối thương yêu mãi chất chồng
Tphạm
LẠNH LẼO MÌNH EM
Thôi hết từ đây nghĩa vợ chồng
Tình yêu ngày ấy kể bằng không
Vượt biên anh đã đi xa lắc
Trễ chuyến em còn ở bến sông
Nuôi đám con thơ thân nặng gánh
Lo cho tụi nhỏ trĩu vai gồng
Quê người chàng sống đời sung sướng
Lạnh lẽo mình nàng lúc gió đông
.....LEHONG......
No comments:
Post a Comment