MỎI MÒN
Gió lạnh đem về nỗi héo hon
Đêm khuya có mỗi ánh trăng buồn
Sầu lên từ độ hoa chưa nở
Mơ đến sao hoài mộng vẫn non
Bắt kẻ chung tình rồi cứ đợi
Cho người lữ thứ mãi như còn
Mông lung bờ bến nhìn hiu quạnh
Hạnh phúc tìm đâu để mỏi mòn.
Tphạm
THUỶ CHUNG
Chờ anh đến thân héo mình hon
Thổn thức lệ sa những lúc buồn
Thệ ước chứng tri vầng Nhật Nguyệt
Giao thề minh giám núi cùng non
Dù cho cách trở tình không đổi
Dẫu phải ly tan nghĩa vẫn còn
Vạn kỷ lòng nầy luôn một dạ
Thủy chung giữ vẹn khó hao mòn
.....LEHONG......
No comments:
Post a Comment