TÁ ÁO XƯA
Lâu quá không về đến phố đông
Cho ta nhớ vạt áo hương lồng
Vẫn còn ấm áp niềm tao ngộ
Để mãi ươm đầy nỗi đợi mong
Mây trắng xưa qua giăng đỉnh núi
Hoa vàng nay đã ngập bờ sông
Tìm đâu dáng nhỏ gầy hao ấy
Nhoi nhói vào sâu tận cõi lòng
Tphạm
TÌM ĐÂU NGÀY CŨ
Em sống sang giàu chốn chợ đông
Nhưng thân như cá chậu chim lồng
Không còn có thể vui hò hẹn
Chỉ biết ôm sầu để nhớ mong
Thuở ấy nàng bên cầu giặt áo
Lúc xưa chàng gánh nước ven sông
Tìm đâu hình ảnh thân thương đó
Nghĩ đến buồn đau tận đáy lòng
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment