Phản ảnh
Bỗng thấy đau buồn cái tấm thân
Sau lưng thiên hạ giống tên bần
Đôi khi chửi đổng cùng loài chó
Những lúc dèm pha với dã nhân
Thoã chí anh hùng thơm quá mốc
Vui lòng cái miệng thúi hơn phân
Về nhà cởi áo nhìn da thịt
Chỉ muốn kêu trời ghẻ bám chân
Cá Mặn
TRẠI TẾ BẦN
Thương thay cái số phải đơn thân
Được lớn lên trong trại Tế bần
Quản giáo chẳng cha nào tử tế
Giáo viên lại thiếu tấm lòng nhân
Hà hiếp đâu thấy người can thiệp
Áp bức nào ai đứng xử phân ?
Sống khổ thế nầy nhưng phải ráng
Đòn roi, đấm đá cố gồng thân
.....LEHONG....
No comments:
Post a Comment