NỖI ĐAU LÀ RỤNG!
Vẫn biết chỉ là những mộng mơ
Mà sao cứ mãi mong manh chờ
Còn lưu chữ ái trong tâm khảm
Để viết lời tình trên nhạc thơ
Giọt rượu tràn ly còn sóng sánh
Phận người ở đậu mãi bơ vơ
Trời thu cứ để mang niềm nhớ
Lá rụng càng đau nỗi mịt mờ .
.....Tpham.....
ĐỜI KHÔNG LÀ MƠ
Đời người ai chẳng mộng và mơ
Hi vọng, niềm tin để đợi chờ
Nhạc sĩ trải lòng lên nốt nhạc
Thi nhận nặn óc viết tình thơ
Có người khuyên bảo lời thành thật
Có kẻ phê bình ý bá vơ
Sự việc xãy ra thường trái ngược
Nên bao ước vọng đã xa mờ
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment