Có phải cho ta
Đời vẫn còn nồng chén rượu cay
Để ta lận đận mãi chốn này
Đầu hôm sao mọc bên kia núi
Canh tối trăng chìm giữa đám mây
Có tiếng gọi mời trong huyễn ảo
Mà lời đáp tạ từ mê say
Câu thơ được viết bao đời trước
Có phải cho ta ở kiếp này .
Tphạm
ĐỆ TỬ LƯU LINH
Hôm qua tớ uống thật là say
Chẳng biết ai khiêng bỏ chổ nầy
Ngó khắp bốn bên là biển cả
Nhìn lên ngọn núi chỉ đầy mây
Trưa qua một lít trông còn tỉnh
Tối lại nguyên bầu mới thấy say
Đệ tử Lưu Linh nguyền suốt kiếp
Trôi sông lạc chợ hết đời nầy
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment