Bước Chân Lơ
Buồn buồn tôi lại tập làm thơ
Ngẫm mãi không ra dạ thẩn thờ
Bó gối ôm càm ngồi ngớ ngẩn
Vò đầu bóp trán nghĩ vu vơ
Nhờ câu ghép vận mong thông ý
Mượn chữ gieo vần mộng thỏa mơ
Ngoặc cái đường đời cao quá độ
Nên hoài khập khiễng bước chân lơ.
LPT
XUỘI LƠ
Bảy chục xuân rồi ngỡ bé thơ
Nhưng sao công việc lại ơ thờ
Con người cứ nghĩ suy buồn sợ
Đầu óc toàn lo chuyện vẫn vơ
Đêm ngủ cứ luôn luôn ác mộng
Trưa nhìn đôi mắt đã lờ mờ
Thân mình mệt mỏi vô cùng tận
Nằm một chổ hoài muốn xụi lơ
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment