Sunday, July 15, 2012
LÃO CÒM.
Một đống bùng nhùng xương với da
Thơ văn, thi phú cũng gọi là
Tay chân lỏng khỏng, nhìn muốn mắng
Đầu tóc lưa thưa, thấy thèm la
Nói đi, nói lại, nhưng mà thích
Ngó tới, ngó lui, cũng được mà
Thôi thì rót rượu, Bợm mời Lão
Nâng chén tiêu sầu, ta với ta.
(Thơ tào lao, trêu Lão Còm tí nha, đừng có quánh Bợm à).
GT Bợm.
Đã Là Còm
Đã gọi là Còm, sao hỏng da?
Mình giắt dao găm thế mới là
Lão Đùa nhìn thấy toàn nói khích
Bợm chẳng bênh lại còn muốn la
Ốm nheo ốm nhách còn ham hố
Mấy ẻm Hoa Viên vẫn thích mà
Ngày tám dăm câu cùng bạn hữu
Đêm về cô quạnh một mình ta.
LC.
XÍ XÓA CHO CÒM
Lão Còm mất thịt chỉ còn da
Trêu chọc, đùa vui chút chỉ là
Mở miệng bạn bè hè nhiếc mắng
Nửa lời bị chú bác rầy la
Việc thường bởn cợt là ưa thích
Chuyện nhỏ ghẹo chơi được đó mà !
Xí xóa bởi Còm không cố ý
Thôi thì cạn chén bạn cùng ta
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment