PHƠI TÌNH
Góp nhặt yêu thương giữa đất trời
Ta buồn nên lấy để mà phơi
Khi đời tặng mối duyên chưa thắm
Lúc phận thu bầu nghĩa đã vơi
Ngỡ nợ ba sinh hồn nắm chặt
Sao tình một kiếp dạ buông lơi
Đong đưa giấc mộng bao năm nữa
Mới thấy con tim khúc khích cười.
.....pt.....
KẺ KHÓC NGƯỜI CƯỜI
Mưa rơi rỉ rả mấy ngày trời
Quần áo giặt rồi chẳng thể phơi
Mặt đất khô cằn nay ẩm ướt
Dòng sông đang cạn bỗng đầy vơi
Cành hoa trước ngõ thân quằn quại
Cây liễu sau hè ngọn lã lơi
Trận bão kéo dài chưa dứt hẳn
Người dân có kẻ khóc người cười
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment