NỖI LÒNG CỦA ĐÁ
Tâm sự riêng lòng đỉnh núi cao
Trời sinh dương thế tự khi nào
Lưng mây tóc xõa hờn mưa đổ
Cánh sóng hoa cài dỗi gió chao
Rêu phủ cũng đành cơn bão tố
Kẻ san phải chịu cảnh ba đào
Kiếp sau nếu có không làm đá
Rắn rỏi thời gian cũng bạc màu.
.....Nam Khánh.....
TỰ HÀO
Từ xa thấy thấp thoáng trên cao
Ngọn núi trời sinh tự lúc nào ?
Tháng tháng bền lòng không sụp đổ
Năm năm chặt dạ chẳng nghiêng chao
Rừng cây thiên hạ vào tàn phá
Núi đá người ta đến bới đào
Đứng vững trơ gan cùng tuế nguyệt
Phong ba, bão tố khó phai màu
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment