Chiều Hạ Buồn
Nay chiều...mây trắng bỗng ngừng bay
Nắng hạ dường như cũng héo gầy
Lỗi cũ nhện buồn tơ phủ kín
Đường xưa lá rụng xác vương đầy
Âm thầm dạ nhớ hồn đăm đắm
Lặng lẽ lòng đau lệ lắt lay
Cảnh đó còn nguyên người chẳng thấy
Ta ngồi ngớ ngẩn giọt sầu vây
.....LPT.....
NGƯỜI XƯA
Tà áo trắng xưa thấp thoáng bay
Trông em hình dóc quá hao gầy
Hôm xưa nàng sống đời no ấm
Lúc đó tôi ăn chẳng đủ đầy
Bởi vậy dù lòng nầy thật dạ
Nhưng mà tim đó chẳng lung lay
Người đi chắc chịu nhiều gian khổ
Không lẻ phong trần đã phủ vây ?
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment