ĐÊM TAO NGỘ
Vai ngà run rẩy lệ rưng rưng
Mắt biếc long lanh liếc ngập ngừng
Má thắm chưa đền giây hạnh ngộ
Môi hồng còn thẹn phút tao phùng
Trăng soi lối cũ tình vàng đá
Sương đọng vườn xưa mộng thuỷ chung
Bao nỗi tương tư sầu đã đoạn
Vai ngà run rẩy lệ rưng rưng.
.....Nguyên Anh.....
GẶP LẠI ANH
Bỗng gặp lại nhau khiến lệ rưng
Muốn ngăn nhưng chảy mãi không ngừng
Chẳng ngờ hai đứa còn tương ngộ
Đâu biết anh hoài dạ thủy chung
Trời lạ bao năm ta cách trở
Quê xưa lâu lắm lại trùng phùng
Tưởng là người thấy Lê quên Lựu
Bỗng gặp lại nhau khiến lệ rưng
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment