Sunday, June 24, 2012
ĐÀ NẲNG QUÊ ƠI !
ĐÀ NẲNG QUÊ ƠI !
Đà Nẵng quê ơi cách biệt rồi
Nhớ dòng sông chảy bóng thuyền trôi
Sơn Chà mây phủ mờ cây lối
Non Nước mưa bay sẫm đất trời
Đổ nát trường xưa nằm rũ rượi
Âm thầm bạn cũ sống chơi vơi
Thầy cô kính mến giờ đâu hỡi
Kỷ niệm nhòa theo bước ngoặc đời
Kỷ niệm nhòa theo bước ngoặc đời
Thăng trầm thế sự lệ đầy vơi
Đâu mùa lúa trổ in vàng lối
Hết áo em bay rọi trắng trời
Chuông đổ kinh cầu vang tiếng hối
Biển trào sóng cuộn cuốn tình trôi
Lênh đênh đất khách thương nguồn cội
Tiếc thuở vàng son đã hết rồi
.....Thanh Huy.....
MỘNG XA VỜI
Tiền Giang bóng dáng ấy xa rồi
Duyên cũ theo dòng nước cuốn trôi
Còn nhớ nguyện thề nhau trước Miễu
Sao quên ước hẹn có ông Trời !
Bởi nàng chẳng giữ lòng chung thủy
Riêng tớ dạ lưu luyến khó vơi
Nếu lỡ mai sau mình đối diên
Xem như chưa gặp gỡ trong đời
Xem như chưa gặp gỡ trong đời
Chớ giận, xin đừng oán trách tôi
Cớ sự chắc do nơi Nguyệt Lão
Nguyên nhân cũng bởi lỗi già Trời
Cách ngăn hai đứa không chung lối
Chia rẻ tụi mình chẳng sánh đôi
Thôi nhé em ơi đừng nhắc nhở
Ước mơ chung bóng mộng xa vời !
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment