Mùa đông này tôi về thăm lại
Cảnh phố chiều ngày ấy chia tay
Ngước mặt nhìn vẫn đó trời mây
Trôi lững lờ xa vòng tay với
Anh đã vội bước theo người mới
Đi xa tìm cuộc sống không tôi
Có đợi chờ bao năm mòn mỏi
Tỉnh giấc rồi vẫn lạnh vành môi
Giờ một mình trên con đường củ
Chợt nhớ nhiều giọt đắng Cafe
Quán đông người sao quá nảo nè
Thấy dáng anh bổng buồn đổ lệ
_____HảiLan - Winter 08_____
Quán xưa
Thương thật lòng, nhớ em vô em vô kể
Anh trở về ghé quán Cà phê
Năm xưa đông khách đến về
Giờ sao lạnh lẽo, lê thê vắng người !
Kể từ lúc em theo người mới
Quán "Tình nhân" còn có mình tôi
Người ngồi bên cạnh đâu rồi ?
Còn đâu tiếng nói, đôi môi gợi tình !
Người con gái bóng hình người cũ
Mặt thương buồn ủ rũ xa xôi
Nhạt phai má phấn, son môi
Nên tôi ngần ngại mở lời hỏi thăm
Tội cho em tình trăm năm vỡ
Chồng bỏ rồi em sống bơ vơ
Bỡi xưa nàng đã hững hờ
Khiến cho người cũ ngẩn ngơ đau buồn
Nghĩ đến em lệ tuôn đẩm má
Sợ chồng em "Đặng cá quên nôm"
Để em năm tháng tũi hờn
Cũng như cô gái ngồi gần bên anh
Mong em được tình xanh mãi mãi
Cùng người ta xây đấp tương lai
Tình yêu bền vững lâu dài
Cho em quên hết đắng cay cuộc đời
........Lehong........
No comments:
Post a Comment