Thursday, January 7, 2010

KỶ NIỆM THỜI NIÊN THIẾU 01




Tôi và C thương nhau cũng không phải là điều lạ, bỡi thời ấu thơ hai gia đình chúng tôi đã cùng sống chung nhau một phường, cùng uống chung nguồn nước ở con rạch cận nhà
Con rach tiếp nhận nguồn nước mát dịu của con sông Tiền giang mà lớp phù sa màu mở đã vun bồi cho vườn cây được sum sê, cây lành trái ngọt

Quê thật của nàng ở tân xã Vĩnh kim xa tít. Muốn đến thăm miền đất đó ta cần phải xuyên qua căn cứ Đồng tâm, nơi quân lực Hoa kỳ trú đóng để bảo vệ an ninh cho vùng thành phố
Thời kỳ ấy thì đoạn đường nầy toàn là gai chông , mìn bẫy, lựu đạn và các hầm hố được ngụy trang để làm chướng ngại vật ngăn trở bước hành quân của quân đội Việt nam Cộng hòa.

Kim sơn, Vĩnh kim cũng là vùng căn cứ địa của Mặt trận giải phóng miền Nam
Do vì là vùng "sôi đậu" nên thường xãy ra những trận giao tranh giữa hai lực lượng quân sự và do đó dân lành phải hứng chịu những lần pháo bay, đạn lạc đã gây biết bao đau thương tang tóc cho những gia đình bất hạnh sống trong vùng đạn lửa nầy

Để tránh thảm họa vì chiến tranh, Cha mẹ nàng buộc lòng di tản về thành phố sinh sống yên ổn và cho con cái được tiếp tục học hành
Họ chịu chấp nhận thiệt thòi, thương đau, rời xa nơi chôn nhau cắt rún, xa mái ấm gia đình, xa mồ mả Ông bà, bao kỷ niện thân thương và mất đi nguồn tài nguyên nuôi sống gia đình

Thuở cái tuổi mười một, mười hai, hai chúng tôi đã từng mình trần tắm mưa mà chưa biết thẹn thùng. Chơi giỡn, đùa nghịch như thể anh em trong một gia đình
Đời sống chúng tôi là một xả hội được thu hẹp trong tâm trí trẻ thơ : Mở ra lớp học mà tôi là thầy giáo, còn nàng và các bạn là những học sinh ngoan ngoản. Có nhiều lúc "học trò đặt ra câu hỏi mà "thầy giáo"ngơ ngẩn không biết trả lời đã khiến cả lớp học đồng cười ồ vui vẽ

Chúng tôi cũng bày việc mua bán với các loại bông hoa, cây trái có sẵn trong vườn mà khách hàng chỉ dùng tiền bằng lá mít là có thể mua được dễ dàng

Lấy mo cau làm xe kéo, Tôi làm phu xe kéo em đi khắp các ngỏ hẻm trong làng. Đôi lúc tàu mo bị mòn khiến quần em cũng bị trầy, rách

Hai đứa tìm lá chuối, các cây vụn để dựng lên nhà chòi. Lấy đất sét nặn thành ông lò
nồi, chén để nấu cơm ăn.
Thật đúng là căn nhà hạnh phúc của "cặp vợ chồng" con nít

No comments:

Post a Comment