Tuesday, January 19, 2010
TÂM SỰ
Xưa em mang chữ lên ngàn,
Nay em về với trường làng.. đông vui.
Nỗi niềm riêng, chuyện buồn vui,
Ấm tình đồng nghiệp, ngọt bùi đầy vơi.
Con thơ làm ấm nụ cười,
Bài thơ chia sẻ lòng người niềm riêng.
Dù đông giá lạnh triền miên,
Vẫn còn ánh nắng nơi miền.. lòng ta.
Mãi còn hơi ấm mái nhà,
Mãi còn, mãi mãi.. để mà yêu thương.
Từng ngày em vẫn đến trường,
Tuổi hoa, mắt biếc, mái trường.. chờ mong.
...
Nỗi niềm cùng những nỗi lòng,
Bên sông từng chuyến - con đò bình yên.
"Thời gian - phương thuốc thần tiên"
Sẽ làm tan chảy muộn phiền.. nhé em.
3.11.2009
(Viết tặng cô giáo Hằng Nga)
Em là cô giáo Tây nguyên
Em mang chữ nghĩa lên miền núi non
Quê nhà thương lắm đứa con
Nhưng vì nghĩa vụ nước non đang cần
Công, tư đôi lúc phân vân
Bổn phận, trách nhiệm em cần hi sinh
Nay được trở lại vùng kinh
Quê hương em đó : Mái đình, trường xưa
Mái nhà dù nắng hay mưa
Vẫn còn ấm áp như vừa hôm qua
Chồng, con, cha mẹ một nhà
Cùng nhau ấm lạnh, thiết tha tình người
Những đồng nghiệp cũ tôi ơi
Cùng tôi chia sẻ đầy vơi ngọt bùi
Ngày ngày đến lớp em vui
Vui cùng tiếng hát, nụ cười trẻ thơ
Bến xưa còn đó con đò
Vẫn ngày mấy lượt khỏi lo muộn màng
Đời người có lúc gian nhan
Khi qua nạn kiếp _ An nhàn thảnh thơi !
......Lehong......
(Cùng chia sẻ những tình cảm với Moon qua bài thơ nầy)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment