Con người phải đổi mới luôn
Đi tìm cai hay đó muh
Đến khi trời trở gió đông
Bên em sẵn có anh chàng hy sinh
Thôi thôi đừng cứu anh ơi
Ai lo phần nấy, mắc công đáp đền
Thân anh theo sóng bồng bềnh
Đợi 3 ngày nữa...xác anh vào bờ
.....Tà Áo Tím.....
Nghĩ chi cái chuyện vẩn vơ
Anh đây đâu phải kẻ khờ đâu em ?
Nhắm mà không cứu được em
Anh thà bỏ mặc - Vào bờ là xong
Thế nên cái xác trôi sông
Gío mưa nắng cháy, bènh bồng là em !
Còn đâu mơ lúc ấm êm
Trời đông, gió lạnh, bên người gối chăn
........Lehong.......
Đâu thèm nghĩ chuyện vẩn vơ
Ai nói anh khờ...Mà lại fân bua..?
Nhắm không có cứu được em
Anh nỡ lòng nào ...Bỏ lại mình em..?
Bây giờ em mới hiểu anh...
Biết người,biết mặt...Lòng anh khó lường
Gặp khi hoạn nạn bỏ đi
Cuộc đời là thế...Trách ai làm gì..?
.....Tà áo Tím......
Xin em chớ vội trách chi
Nói như thế đó mới " vừa" với em
Không khéo em ăn hiếp anh !
Còn chi cái mặt "anh hùng" kiêu căng ?
Bỏ em lòng anh sao đành
Anh la cầu cứu người ta "vớt" vào
Qua rồi ác mộng, chiêm bao
Đôi ta lòng lại dạt vào tình xuân
........Lehong.......
No comments:
Post a Comment