Khi buồn không nói đâu sao ?
Không thương...Thì chẳng có tình Khôi ơi
Biết rằng bày chuyện cho vui
Sợ ai mắc hợm...Chua cay chửi càn,
Lại còn hai chữ '' nếu mà ''
Đầu thì chỉ một...Còn sừng gấp đôi,
Tím hay...Tím ngạo nghễ...Cười,
Nhện tha không cắn...Để anh nợ đời (trả nợ cho mấy''người mẩu''
Tội chi cho mấy Lão Dê ?
Không ăn,chịu có...Cháu,con khinh nhờn
Ra đường đầu cúi mà đi
Về nhà vợ nhiếc...Còn gì thanh danh ?
------Ta ao Tim....
Thanh danh vợ hảy giữ gìn
Chồng mang tai tiếng phần mình cũng lây
Dù cho lão ấy "bầy nhầy"
Về nhà tiếng nhỏ, lời hay khuyên chồng
Rằng : Anh đừng có bưởi bồng
Bao năm chung sống mặn nồng bên nhau
"Lựu, lê" nào khác chi "đào" ?
Người ta biết được "tiếng vào lời ra"
Bảo anh chẳng trọn phận cha
Con cái xấu hổ lỗi này do anh !
Anh ơi! Có "hứng" để dành
"Lấy tiền mua bánh" ăn xong lại huề
(Như vậy mới khỏi mọc sừng)
........Lehong.....
No comments:
Post a Comment