Thursday, January 7, 2010
ANH ĐÃ ĐI RỒI
Anh đi rồi căn nhà im lặng quá
Em thẩn thờ lê từng bước lang thang
Gọi tên anh trong giấc mộng bàng hoàng
Chợt tỉnh giấc mới biết mình đơn lẻ
Anh đi rồi cuộc đời thành lẽ tẻ
Ãm đạm buồn từng giọt lệ chưa rơi
Xa nhau quá làm xao em với tới
Khoảng cách này là trái đắng tình ơi
Anh đi rồi có yêu thêm người mới
Có lẵng lơ trong chén rựu lời mời
Có quên em trong chuyện tình chới với
Của khoảng đời anh xa xuất tả tơi
Anh đi rồi anh có biết hay không
Ngày theo anh trên danh nghĩa vợ chồng
Em yêu anh nên thôi hết chờ mong
Mối tình đầu long đong xưa đã chết
Anh ra đi đến khi nào quay lại
Em sẽ chờ dẫu hóa đá vọng phu
Gối chăn này mòi mòn hơi ấm cù
Tôn thờ hoài tình vĩnh cửu anh ru !
_____HảiLan - 08_____
Anh mãi không quên
Phương trời xa, anh không quên người cũ
Lúc anh đi, em khuyên nhủ dặn dò
Nơi quê nhà mọi việc có em lo
Em sẽ đợi, và chờ anh trở lại !
Bước chân đi, cõi lòng anh tê tái
Thương em nhiều sợ em phải cô đơn
Không còn ai cho em giận, em hờn
Bắt đền anh, vỗ về hôn lên má
Ở quê người, anh thấy mình xa lạ
Không bạn thân mời chun rượu, chén trà
Họ quen rồi với vật chất, xa hoa
Ai tha thiết với tình nhà, nghĩa bạn ?
Làm việc về với căn nhà hiu quạnh
Thiếu bóng em, bếp nút cũng lạnh tanh
Anh một mình, ngơ ngẩn trước bửa ăn
Thức ăn nhanh, đâu phải cần nấu nướng !
Cuộc đời người có lúc suy lúc thịnh
Người xa quê sẽ nhanh bước trở về
Anh giữ tròn tình nghĩa, chữ phu thê
Vẫn mãi nhớ lời thệ nguyền ngày cũ
.......Lehong........
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment