" chào cô áo trắng bên đàng
qua rồi giờ học... sao nàng còn đây ?
thẫn thơ thơ thẫn nơi này
trên con phố nhỏ không ai một mình ."
cuối đầu em mãi lặng thinh
để tôi bối rối ..... biết mình đúng, sai ???
vì sương đọng trên mắt nai
vì hương trong gió, tóc mây bềnh bồng
tránh sao ..xao xuyến cõi lòng ?!
quay đi không nỡ , lòng vòng không hay !!
ngập ngừng .... trao chiếc khăn tay _
" anh này lạ thật, có ai khóc nè !!"
sụt sùi đôi mắt đỏ hoe :
"bụi bay vào mắt !", em e ấp hờn
ngại ngùng: " ...anh.... xin lỗi em !"_
"anh đâu có lỗi !.... em buồn ai đâu !?! "
nụ cười pha lẫn nỗi sầu
để tim tôi lặng chìm vào lãng du
để tôi được nếm tương tư
đêm về xây mộng . mong chờ ước ao
để chiều tôi lại theo sau
cô em áo trắng , trắng màu thơ ngây.
......SẦU LẮNG.....
CẢM TÁC THEO THƠ SẦU LẮNG
Tan trường áo trắng còn đây
Thẩn thờ đứng tựa gốc cây ven đường
Phải em đang đợi người thương ?
Hình như giọt lệ còn vương mắt sầu !
Nàng rằng : "Ai có buồn đâu
Sao vô duyên hỏi những câu tầm phào !"
_Hay là bồ đá bị đau
Bị người hỏi đúng càu nhàu khó nghe ?
Thấy rồi đôi mắt đỏ hoe
Sụt sùi muốn khóc còn e người cười !
_"Hay ghê! Nói thật ngay rồi
Khăn tay trao lẹ cho tôi ngăn dòng "
"Thời may gặp kẻ ở không
Chắc chưa bồ bịch lòng vòng định Dzê ?"
_"Cùng chung trên một lối về
Thấy em buồn bã...vụng về làm quen
Có thể cho biết họ tên
Số Phone là mấy tên miền bao nhiêu ?"
Biết rồi anh sẽ chiều chiều
Gọi em bắt máy mình dìu dắt nhau
Rồi đây tình bạn khơi màu
Bạn bè lại thốt những câu ân tình
Qua rồi những lúc đêm đen
Bình minh lại đến đôi mình sánh vai
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment