Phải chi người ghé về thăm
Để lòng tôi bớt tủi thân mỗi chiều
Vắng người bến cũ tiêu điều
Lục bình từng đám tím nhiều hơn xưa
Mỗi lần trời lất phất mưa
Trên con đường vắng gió lùa lạnh vai
Lặng im nén tiếng thở dài
Mấy thu qua vẫn nhớ hoài người xa
Đường xưa tôi vẫn đi qua
Chỉ mình tôi với chiều tà hắt hiu
Gom từng kỷ niệm chắt chiu
Lắng trong nỗi nhớ bao điều vu vơ
Người về đâu nữa mà chờ !
Bao năm xa cách nửa ngờ nửa mong
Mưa chiều giăng mắc dòng sông
Ai người nhặt hộ tơ lòng tôi rơi !
Làm sao nỗi nhớ thương vơi
Trăm năm lối mộng ngỡ đời có nhau
Giờ lòng nặng nỗi ưu sầu
Người xưa ...có biết ... tôi đau xót lòng ?
.....SUONGSUONG.....
THÔI CHỚ ƯU HOÀI
Tiếc chi người đã sang sông
Qua cầu rút ván khiến lòng em đau
Hết rồi ước vọng ban đầu
Sao em nơi đó âu sầu nhớ thương ?
Từ khi cách biệt sâm thương
Người xưa tình dứt chẳng vương vấn gì
Thì em than thở mà chi
Cho dung nhan héo còn gì thanh xuân !
Đường đời cũng mới nửa chừng
Là còn cơ hội xin đừng xót xa
Trót sinh ra kiếp đàn bà
Hồng nhan phận bạc vẫn là số chung
Xin ai chớ quá nhớ nhung
Trải thơ tâm sự khiến lòng tôi đau
Vượt cơn sóng gió ba đào
Yên bình tâm trí ngăn trào lệ rơi
Còn bao người tốt trên đời
Giúp em cơ hội xây đời yên vui
Phong ba bão táp qua rồi
Sương Sương vui sống cho tôi an lòng
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment