Nhà tôi ở phía bên này !
Nhà nàng cách chiếc ao dài bèo chen !
Nắng chiều chia nửa bóng đêm !
Dáng nàng thấp thoáng sau rèm song thưa !
Mắt nàng thăm thẳm chiều mưa !
Gió lay bèo giat...nàng như hững hờ !
Lại ngày..rồi lại ngày qua !
Tôi mong chiều xuống...nàng ra trước rèm !
Chẳng quen..nhưng tựa thân quen !
Nàng buồn !--tôi cũng nghe lòng ngẩn ngơ !
Phải chi đến được ven bờ !
Tôi trao nàng mấy bài thơ tự tình !
Sáng nay ! tôi bỗng giật mình !
Pháo hồng rộn nổ trước sân nhà nàng !
Thì ra ...nàng bước sang ngang ?!
Cớ sao nàng vẫn nhìn sang bên này ?!
Bóng chiều chia nửa hướng nhìn !
Song thưa khép kín!_thấy mình cô đơn !!!!
......Hoàng Thị .....
CẢM ĐỀ
Nhà tôi cách một cái ao
Nhà nàng ở cạnh bên rào giậu thưa
Mỗi ngày hai buổi sớm trưa
Hàng cau em tưới mới vừa trổ bông
Bên nầy mê mẫn ngắm trông
Cái cô em gái áo hồng xinh tươi
Nhìn tôi em khẻ mĩm cười
Khiến tim rạo rực thấy vui trong lòng
Hỏi rằng em có hiểu không
Có anh hàng xóm đem lòng mến yêu ?
Tình em tôi cố nâng niu
Thẩn thờ những lúc mưa chiều vắng em !
Đôi lần cũng muốn làm quen
Sợ em từ chối mang phiền vào thân
Thế rồi vào một ngày xuân
Nhà em rộn rã tưng bừng khách quan
Pháo hồng vang nổ đầu làng
Thì ra em đã sang ngang cùng người
Song thưa khép kín lại rồi
Còn ai thấp thoáng cho tôi trộm nhìn !
Đau lòng tôi đứng lặng thinh
Về nhà đốt hết thư tình định trao
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment