Saturday, February 11, 2012

Ngập Ngừng...

Chưa gặp gở chưa một lần biết mặt
Sao lòng ta có cảm giác thân quen
Rồi từng đêm ta ấp ủ hơi men
Ta mong đợi những giọt cay tình ái

Muốn vội vả cho tình yêu chấp cánh
Lại ngập ngừng chưa rỏ được lòng ai
Muốn để lòng mình lạc lối thiên thai
Nhưng lại sợ đi một mình đơn lẻ !

Muốn mùa thu trời không mưa trong sáng
Cho nắng lên những giọt nắng lung linh
Muốn nói thật nhiều nhưng lại làm thinh
Sợ ai đó có nơi chờ ,nơi đợi ?

Muốn hò hẹn sợ người ta không tới
Rồi một mình ngồi đợi suốt cơn mưa
Muốn nắng lên nhưng trời lại đổ mưa...
Thôi đành vậy ,ngập ngừng......ta không nói.....

....Langtu qd....


TRÁCH NGÀY XƯA

Đường vào yêu có trăm nghìn vạn lối
Sao ngập ngừng chẳng nói để "người ta"
Vẫn hằng ngày chờ đợi ở bến phà
Vì biết là "Họ" thường ngang qua đi học

Quả tình yêu đã khiến "ai" ngu ngốc
Thương em rồi lại lộc cộc theo sau
Không làm quen hay một tiếng mời chào
"Em lên xe mình đèo nhau em nhé"

Anh mãi sống trong u buồn lặng lẽ
Rồi từng đêm khe khẻ gọi tên em
Giọt rượu cay tình vương mộng thêm thèm
Ước gì mãi còn có em bên cạnh

Anh cứ nói chớ ngại gì né tránh
E một ngày Sáo cất cánh bay cao
Để anh yêu lại luyến tiếc nghẹn ngào
Trách ngày xưa tại sao mình không nói

......LEHONG.....

No comments:

Post a Comment